Thần Nam (辰南 – Chen Nan), nam chính trong tiểu thuyết huyền huyễn “Thần Mộ” và các tác phẩm cùng tên của tác giả Thần Đông, xuất hiện với vai trò nhân vật phụ trong “Bất Tử Bất Diệt” với tư cách là bản sao của Độc Cô Tiểu Bại.
Là tinh anh tuyệt đỉnh của Thần gia, người thứ mười của Thần gia, là thân xác chuyển thế của tàn hồn Độc Cô Tiểu Bại, một trong những người bố trí trận chiến thiên địa, hấp thụ oán khí của chúng sinh trong vạn năm tại lăng mộ sống.
Vạn năm trước, vì võ công suy thoái, hồng nhan bạc mệnh, đã quyết đấu một trận tử chiến với Đông Phương Trường Minh, sau đó bị chôn vùi trong Thần Ma Lăng Viên vạn năm.
Vạn năm sau, hắn sống lại từ Thần Ma Lăng Viên, trải qua vạn năm dài đằng đẵng, biển xanh biến thành nương dâu, thế sự xoay vần, hồng nhan năm xưa, người thân đều không còn nữa.
Vì sinh tồn và truy tìm tình yêu trong tim, hắn dần dần bước lên con đường nghịch thiên.
Tổng quan về Thần Nam
✅Tên đầy đủ: |
⭐Thần Nam |
✅Tên tiếng trung: |
⭐辰南 – Chen Nan |
✅Giới tính: |
⭐Nam |
✅Bí danh: |
⭐Độc Cô Tiểu Bại , Thần Bắc |
✅Tu vi: |
⭐Nghịch Thiên Vương cấp |
✅Các bộ truyện xuất hiện: |
⭐Bất Tử Bất Diệt |
✅Thân phận: |
⭐Thần Gia Đệ Thập Nhân |
✅Bản chất: |
⭐Ở trong mộ vạn năm hấp thụ oán khí chúng sinh mà sống lại |
Hình tượng nhân vật
Tiểu thuyết miêu tả rất ít về ngoại hình của Thần Nam, chỉ ở phần đầu có nói Thần Nam “nhìn qua rất đỗi bình thường, là kiểu người đứng giữa đám đông sẽ hoàn toàn không ai chú ý tới.”
Thần Nam kiếp trước lúc chết trận đang ở tuổi 20, tính cách anh si tình trọng nghĩa, vì người yêu Vũ Hinh, anh ôm quyết tâm tử chiến với Đông Phương Trường Minh, tuy đã giết chết đối thủ, bản thân cũng suýt nữa thì hồn phi phách tán.
Sau khi sống lại, vì tìm kiếm Vũ Hinh trùng sinh, bất chấp nguy hiểm lên đường tìm kiếm.
Đồng thời, anh gặp chuyện bình tĩnh cơ trí, nhiều lần thoát khỏi hiểm nguy.
Thần Nam không màng danh lợi, khéo ăn nói, đấu khẩu với người khác hiếm khi rơi vào thế hạ phong, tuy có chút nhu nhược, nhưng trong huyết quản chảy dòng máu kiêu ngạo của nhà Độc Cô và sự phóng khoáng của nhà Thần, nếu nổi giận, ắt sẽ long trời lở đất.
Bối cảnh
- Người thứ mười của Thần gia, con trai của Thần Chiến.
- Con trai của Độc Cô Bại Thiên, là thân xác chuyển thế của tàn hồn Độc Cô Tiểu Bại.
- Nhân vật quan trọng trong kế hoạch chiến đấu thiên địa của nhiều cường giả thái cổ.
Tính cách
- Si tình trọng nghĩa, điềm tĩnh lạnh lùng, không màng danh lợi, ăn nói linh hoạt.
- Có một số khuyết điểm của người đàn ông bình thường, đôi khi hành động quá khích.
- Có chút yếu đuối, nhưng trong huyết quản chảy dòng máu kiêu ngạo của Độc Cô gia và sự cuồng phóng của Thần gia, nếu nổi giận, chắc chắn sẽ long trời lở đất.
Quan hệ nhân mạch
Thân Phận Liên Quan | Tên | |||||||||||||
Độc Cô Tiểu Bại |
|
|||||||||||||
Thần Nam |
|
Năng lực sức mạnh
Cảnh giới tu vi
- Nghịch Thiên Vương cấp
Thần thông pháp bảo
- Công pháp tu luyện: Hoán Ma Kinh (võ điển), Thái Thượng Vong Tình Lục
- Chiêu thức: Cầm Long Thủ, Khốn Thần Chỉ, Nghịch Thiên Thất Ma Đao, Thông Thiên Động Địa Ma Công, Thần Hư Bộ, Thiên Ma Bát Bộ, Diệt Thiên Thủ, Bắc Đẩu Phục Ma, Khí Thôn Sơn Hà, Ma Thôn Thiên Hạ, Nghịch Loạn Bát Thức, Vô Tình Đao, Chỉ Xích Thiên Nhai, Ma Thôn Thiên Vũ, Thái Thượng Tru Thiên Thức, Ma Thôn Hỗn Độn.
- Bảo vật: Hậu Nghệ Cung, Đại Long Đao, Huyền Vũ Giáp, Thần Vương Dực, Liệt Thiên Kiếm, Khốn Thiên Tỏa, Phương Thiên Họa Kích (sau này vỡ vụn trong trận chiến với Thần lão đại), Thạch Cảm Đương, Hồng Hoang Đại Kỳ (vật của Nhân Vương Vũ Hinh, sau trả lại).
Kinh lịch nhân sinh
Vạn năm trước, bởi vì mối tình đầu Đạm Đài Tuyền phụng mệnh Bác Dịch Giả Thất Tuyệt Thiên Nữ lưu lại tà vật trong cơ thể Thần Nam, dẫn đến võ công của anh bị thối lui, trong trận chiến Đông Phương Trường Minh bị chết, bị Thần Chiến và Độc Cô Bại Thiên lợi dụng trận pháp chôn cất ở Thần Ma Lăng Viên.
Vạn năm sau, từ Thần Ma Lăng Viên của Thiên Nguyên đại lục tỉnh lại, gặp được tiểu công chúa Sở quốc Sở Ngọc, và giúp nàng đoạt được Liệt Hỏa Tiên Liên, ngoài ý muốn thức tỉnh Linh Giác, anh biết được võ công của mình bị thối lui là bởi vì bị Đạm Đài Tuyền ám toán, mà Đạm Đài Tuyền vạn năm trước đã thành tiên.
Gia nhập Sở quốc Kỳ Sĩ Phủ sau, bởi vì hồng nhan tri kỷ Na Lan Nhược Thủy mà đại náo Sở quốc đô thành, cuối cùng anh bắt cóc tiểu công chúa Sở quốc, chạy trốn đến Tội Ác Chi Thành không người quản hạt.
Đợi đến khi Thần Nam một lần nữa trở về Hoa Hạ cổ quốc, anh ở Bách Hoa Cốc gặp được Vũ Hinh lưu lại ở Côn Luân Bách Hoa Cốc hóa thân – Thần Hi.
Thần Nam bị người ta bức bách tiến vào Thập Vạn Đại Sơn sâu thẳm, trong cơ thể anh Thái Cực Thần Ma Đồ hiện ra, phá vỡ Cửu U Bạch Cốt đại trận, Tử Kim Thần Long (tiểu tử long) xuất hiện, Huyền Vũ Giáp theo đó một lần nữa xuất hiện, và Mộng Khả Nhi đại chiến.
Mộng Khả Nhi bị Thần Nam bắt giữ sau, mạo hiểm giải khai phong ấn, toan tính ở trong núi sâu thiết kế ám sát Thần Nam, nhưng cuối cùng bị Thần Nam và tiểu tử long phản công áp chế, giữa bọn họ nảy sinh tình cảm ái muội.
Truyền nhân của Chính Tà thánh địa lần lượt xuất hiện, Thần Nam và Long Vũ kết bạn đồng hành, vô tình bị cuốn vào cuộc tranh chấp của Chính Tà thánh địa.
Bọn họ ở hoàng cung Sở quốc cùng thế lực phương Tây triển khai kịch chiến, sử dụng Hậu Nghệ Cung thành công bắn chết một thiên sứ phương Tây.
Vì đối kháng Hỗn Thiên tiểu ma vương, Thần Nam cùng Mộng Khả Nhi kết thành đồng minh.
Anh phát hiện Vũ Hinh tu luyện Thái Thượng Vong Tình Lục sau lưu lại chân thân, vậy mà trở thành một trong ba đại thi vương của Cản Thi Phái.
Sau trận đại chiến Phong Đô, thế lực chính tà tụ tập tiêu diệt hoàn toàn Cản Thi Phái.
Vì truy tìm nguyên nhân cái chết của Vũ Hinh, Thần Nam cùng Hắc Ám Giáo Hội triển khai một hồi kịch chiến, thế nhưng, Mộng Khả Nhi ám toán Thần Nam dẫn đến hai người bị thương nặng, được một thôn dân cứu giúp.
Trong lúc cùng La Man Đức Lạp chiến đấu, bọn họ xông vào Tử Vong Sa Mạc, và vì tranh đoạt Minh Thần Gia Long thần cách cùng Bất Tử Chi Vương triển khai đoạt xá.
Trong lúc Gia Long tàn hồn toan tính đoạt xá thân thể anh, Thần Nam khôi phục ký ức.
Cuối cùng, anh bị Thái Cực Thần Ma Đồ thôn phệ.
Vì tìm kiếm Vũ Hinh, anh đến Côn Luân và tiến vào Yêu tộc thánh địa Côn Luân Huyền Giới, tìm được Hảo Hoàn Thế Giới Chủng mà phụ thân anh để lại, thành công khai tích ra nội thiên địa của chính mình.
Và ở Côn Luân Yêu tộc thánh địa thành công ấp nở thần điểu Phượng Hoàng.
Anh ở bộ lạc Cổ Tinh Linh phương Tây, biết được Vũ Hinh vẫn còn sống sau đó bước vào Vĩnh Hằng Sâm Lâm tiếp tục tìm kiếm, sau đó Thần Nam bị Thụy Đức Lạp đưa vào Thiên Giới, anh ở Thiên Giới phát hiện ra hóa thân Vô Tình Tiên Tử của Vũ Hinh.
Vì để Vũ Hinh sống lại, Thần Nam đoạt được Thanh Thiền cổ phật Xá Lợi Tử, thành công ở Thiên Giới Đạm Đài thánh địa hồi sinh Vũ Hinh.
Đại chiến theo đó bùng nổ, cuối cùng dẫn đến Thanh Thiền cổ phật cũng sống lại, nhưng Vũ Hinh sống lại đã không còn là Vũ Hinh trước kia.
Sau đại chiến, rất nhiều Thần Vương vẫn lạc.
Thần Nam bị thế lực Thiên Giới truy sát chạy về Nhân Gian Giới.
Thần Nam từ trong miệng Viên Phu biết được phụ thân năm đó biến mất ở phương Tây trở thành Thần Vương.
Thần Nam vì Thần Chiến mà đến phương Tây, Thiên Giới chủ thần và Ma Thần cũng lần lượt xuống Nhân Gian Giới, tiến vào Thập Bát Tầng Địa Ngục, cuối cùng để ma tính Thần Chiến một lần nữa tái tạo ma khu.
Cùng với sự sụp đổ của Thông Thiên Thất Phong, Thái Cổ Quân Chủ được cho là đã từng giết chết Thương Thiên tái hiện, Thần Nam không cam lòng bị lợi dụng, thành công đánh chết Tùng Tán Đức Bố, anh rèn ra tuyệt thế hung binh Phương Thiên Họa Kích, thu phục Thiên Giai Quỷ Phục tu thành Thiên Giai nhục thân.
Ngũ Giới cái thế quân vương Hắc Khởi vượt giới mà đến, Thần Nam không địch lại Hắc Khởi mà tiến vào Ngũ Giới, phối hợp Vương Đức Mãnh tiêu diệt quân vương A Lý Đức, bị thương nặng thập tử nhất sinh sau đó mất đi lực lượng trở thành một lão nhân, Thái Thượng sinh ra tà ác Thần Nam, Hoán Ma Kinh sinh ra ma tính Thần Nam.
Thần Nam tiến vào Vĩnh Hằng Sâm Lâm, gặp được Thất Tuyệt Thiên Nữ, phát hiện ra Thời Không bảo tàng, và tiếp nhận truyền thừa lực lượng của Thời Không đại thần.
Anh thông qua việc đảo ngược thời gian, trở về quá khứ, vạch trần bí mật của Thần Bí Lăng Viên, giải khai mê đoàn về Chiến Thiên, và đoạt lại được lực lượng của bản thân.
Thực lực của anh đột phá đến Thiên Giai, phong ấn hoàn toàn Hắc Khởi ở Phong Đô Thiên Khanh.
Ma Chủ lợi dụng Luân Hồi Môn mở ra Thông Thiên chi lộ, chúng cường giả bước lên Thông Thiên cổ lộ.
Thế nhưng, Thần Nam bị nhốt ở cổ lộ.
Sau một trận đại chiến, Ma Chủ tái tạo Thái Thượng.
Lô thứ hai Thái Cổ chư thần trở về, Thần Chiến xuất hiện cùng với sự trở về của rất nhiều cường giả, cuối cùng đã phá vỡ sự trói buộc của Thập Phương Tuyệt Vực.
Thần Nam cùng những người khác thành công tiêu diệt Thiên Đạo.
Niệm lực chúng sinh sinh ra Tân Thiên Đạo, những anh hùng này cũng dần dần trở về bản nguyên của bọn họ.
Review đánh giá nhân vật
Thần tính ma tính, đều là nhân tính – Thần Nam
Anh chỉ là một con người, chỉ vậy thôi.
Hận trời cướp đi của ta một vạn năm, cướp đi năm tháng như nước chảy, nhưng cướp không được, là tấm lòng son ấy, thế, đã là may mắn lắm rồi.
Nam – khó, cái tên đã nói lên cuộc đời anh long đong. Tình thương như máu, gặp nhau khó mà chia ly cũng khó, thế sự vô thường, muốn tìm dấu vết xưa khó như lên trời, nhân sinh thăng trầm, lại là muốn cầu được mấy phần bình đạm cũng không thể…
Rất nhiều người chỉ mê mẩn hào khí tung hoành thiên hạ của anh, khí phách anh dũng huyết chiến quân vương, sự quyết đoán tự tay giết kẻ thù của anh, nhưng có ai thật sự hiểu được nỗi đau khổ thê lương, nỗi cô đơn bất lực đậm đặc không tan của anh?
Số phận trêu ngươi, như sự thụt lùi từ đỉnh cao xuống vực sâu, máu tươi của người yêu, bể dâu vạn tải, biến một thiếu niên nhiệt huyết đầy chí lớn thành một bậc trí giả chỉ cầu chút bình dị chân thật, mà sóng gió vạn năm sau, lại ép anh quay về con đường chinh phạt, chỉ là, “vật đổi sao dời, lòng người đã khác”…
Ngạn Đãng phong lạnh, Bách Hoa mộng lạnh. Hồn mộng một đời của anh, đều gửi gắm nơi đây sao?
Từng chuỗi nước mắt trong Bách Hoa cốc, sự quyết tuyệt đỡ một chưởng trong Vô Tình giới, trang nam nhi không quỳ trời không quỳ đất vì một tia hy vọng mà quỳ gối trước Trường Thọ Quy, hai lần già yếu cận kề cái chết vẫn lo lắng đau buồn, bước đi trong tinh không muốn nói lại thôi…
Kỳ thực, anh vốn không phải anh hùng trời sinh, công danh lợi lộc mà người khác có thể dùng cả đời để tranh giành, trong mắt anh chẳng qua chỉ là phù du.
Trái tim chỉ mong muốn, được cùng người ấy nương tựa lẫn nhau, cùng ngắm nhìn mặt trời mọc mặt trời lặn…
Thần Ma đồ, thần tính, ma tính. Kỳ thực, so với việc phản kháng ngoại lực, khó khăn hơn chính là giãy giụa trong chính tâm can mình…
Thần Nam sợ hãi nhập ma, anh không phải Độc Cô Bại Thiên, không có ý chí sắt đá ấy, cũng không thể thản nhiên nói ra “Ma cũng có tình”, thế nhưng, không có gì đáng trách, anh chỉ là một con người mà thôi…
Kỳ thực, một người cả đời như sát tinh như anh, tấm lòng vẫn như vạn năm trước, lương thiện, còn có chút nhu nhược – anh vì Mộng Khả Nhi diễn kịch mà cảm động, anh cưng chiều ôm Tiểu Thần Hi, anh sau khi chống lại quân vương mà thân tàn vẫn thả đi tất cả thiên sứ trong nội thiên địa, anh hết lần này tới lần khác vì Vũ Hinh mà đau lòng rơi lệ, anh khi hàng triệu sinh linh bị chôn vùi ở Quảng Nguyên mà muôn phần thê lương, mới là anh thật sự…
Thần Nam chỉ là một con người, đương nhiên, cũng có không ít khuyết điểm của người thường – thích chiếm chút lợi nhỏ, thích sàm sỡ, miệng lưỡi trơn tru, đắc ý thì kiêu ngạo, có lúc hành sự quá đáng…
Nhưng chính vì vậy, anh mới là một người bằng xương bằng thịt, càng khiến độc giả đồng cảm.
Ít nhất, cho dù là bị ép buộc trở nên lạnh lùng trong thế giới ô trọc này, cho dù giết chóc quyết đoán trở thành quy tắc chung, cho dù ma tính trong cơ thể không ngừng kích thích dục vọng khát máu của anh, Thần Nam cũng tận lực suy xét kỹ càng mới giơ đồ đao lên…
Trong “Vô Hạn Khủng Bố” có một câu nói nổi tiếng: Tôi có thể nhúng chàm đôi tay, nhưng tuyệt đối không thể nhúng chàm trái tim!
Nếu nói như vậy, Thần Nam coi như đã giữ vững được bản tâm của mình – mười năm qua, câu nói thê lương “Tôi không phải người xấu, nhưng cũng không tính là người tốt, những gì nên làm tôi đều đã làm, còn lại, tôi lực bất tòng tâm”, đã đủ để nói lên tất cả…
“Phồn hoa lạc tận, bình đạm quy chân”, kỳ thực, vạn năm một giấc mộng, đối với Thần Nam cũng không phải hoàn toàn vô ích, khi huyết dũng năm xưa lắng đọng thành một sợi tang thương, khi đã có chút thấu hiểu về thế sự, anh so với những thanh niên tuấn tú bình thường, chắc chắn là có thêm phần trầm ổn và phóng khoáng, ít đi mấy phần chấp niệm, chỉ là “thần tính ma tính, đều là nhân tính”, anh vẫn không thể hiểu được – bởi vì, anh chỉ là một con người…
Chỉ ước làm uyên ương không ước làm tiên, có lẽ, đây là lý do cho tất cả sự giãy giụa của Thần Nam, một chữ tình, đã đủ để dùng cả đời để gìn giữ.
Thế nhưng, tạo hóa trêu ngươi, “lời thề non hẹn biển tuy còn đó, thư tình khó gửi”, người yêu sống chết có nhau lại ngày càng xa cách, vô tình gieo liễu lại nên oan nghiệt, mười năm cô trấn, khiến anh cảm động nhưng lại muôn phần bất đắc dĩ, một câu “bình an trở về là tốt rồi” của Khả Nhi, càng khiến anh vốn rất khéo ăn nói chỉ có thể giả vờ như kẻ ngốc về tình cảm mà đối đáp…
Từng trải qua biển rộng mênh mông khó lòng còn thấy nước khác là nước, trừ phi núi cao ngút ngàn kia không còn là mây. Chỉ là nếu như biển rộng núi cao ấy cũng đã thay đổi, lại là nỗi đau xót đến nhường nào?
Không cam lòng làm quân cờ, không cam lòng thì đã sao? Lần lượt bị người ta lợi dụng, lần lượt thân bất do kỷ, cho dù thoát khỏi số phận tan xương nát thịt của kẻ thứ mười, cũng không thoát khỏi bàn cờ trời đất mênh mông ấy.
Thì ra, người cha từng gầm lên “một kiếm trong tay, tám phương mây động, thử hỏi thiên hạ, ai là anh hùng” năm xưa, cũng không thể không khuất phục trước đại cục để hồi sinh anh, thì ra, bản thân anh lại chính là một trong những kẻ bày bố ấy! Một người hiếm khi oán trách trời đất như anh, nỗi khổ trong lòng, ai có thể hiểu?
“Cừu giết sói, dính máu sói, cũng dính máu cừu, từ đó trở thành sói dữ”, đây là câu nói thê lương nhất của anh – thì ra, anh vẫn luôn chỉ là một con cừu lương thiện, thì ra giết chóc, tàn sát, đều là bất đắc dĩ.
Đối mặt với cảnh tượng thiên hạ sụp đổ, anh chỉ cười thảm một tiếng, chỉ là trong nụ cười thảm thiết ấy, lại chất chứa bao nhiêu điều?
“Tôi chỉ là Thần Nam”, đây là sự giãy giụa cuối cùng của anh, nhưng kỳ thực, khi anh ngâm nga “vứt bỏ ba nghìn tiếc nuối, quên đi ân oán chư thế, ngửa mặt lên trời cười dài, từ nay không ngoảnh đầu lại, chinh phạt thiên đạo”, anh đã thừa nhận mình là Độc Cô Tiểu Bại, vì đại nghiệp chiến thiên, thần tính rốt cuộc đã thay thế nhân tính – đây có lẽ là bi ai lớn nhất của Thần Mộ.
May mắn là, cuối cùng, anh vẫn giữ được chút bản tâm, sau khi chiến thiên, anh kiên trì chờ đợi vô số ức năm, cũng muốn tìm lại hồng trần năm xưa, tình trời bất lão, trong mênh mông vẫn còn chút hy vọng, lúc này, thần tính ma tính, rốt cuộc đã dung hợp, có lẽ Thần Nam lúc này, mới hiểu được hàm nghĩa của “thần tính ma tính, đều là nhân tính”…
“Đối với kẻ ác càng ác gấp mười, đối với người thiện càng thiện gấp mười.” Đây là lời tuyên bố của chàng trai vốn lương thiện này khi đối mặt với thế giới ô trọc, thế sự thương sang, bị ép phải dùng hết tâm cơ, giết chóc quyết đoán.
Bằng điều này, anh đã không thẹn với lòng mình.
Thơ từ liên quan
Tặng Thần Nam
Vạn tải cổ khâu thặng thử thân, tuyết phong u u sự vô ngân.
Tiền duyên nan mịch phù yên ám, thiệu quang dịch túng mê vụ thâm.
Càn khôn kỷ độ lưu chiến huyết, thiên nhai hà xứ tố trung tình.
Chiến thiên nhất khúc tình thù đoạn, trùng quy Ngạn Đãng lệ mãn khâm.
Tịch dư xuân – Thần Nam
Cựu trủng kinh hàn, tuyết phong ánh nguyệt, vạn lý thương mang sơn tự bích. Cô khách thiên nhai tiền trần viễn, yên vũ mông lung vụ thê mê.
Ngạn Đãng thương hoài, bách hoa đố mộng, sự như lưu thủy tận vãng tích. Ly nhân khuynh trường túy vô ngôn, thu phong kỷ độ lãnh thu tịch.
Thần Nam – Đao kiếm – Phù sinh nhược mộng
Tinh luân nguyệt vũ quang âm cựu, vật thị nhân phi mãn mục sầu.
Mộ trủng lưu phong bách thế mộng, giang hồ dạ vũ thập niên thu.
Đao quang dĩ đoạn tình nan đoạn, kiếm khí tài thu hận vị thu.
Thiên địa vi cục nhân tác tử, mạn tương trường tiếu phú phong lưu.
Thần Nam chí
Vọng xuyên hồng hoang thiên niên,
Ly thương thuỳ nhân phẩm giam.
Tằng dữ nhĩ ân oán triền miên,
Như kim khước khổ mạn tâm điền.
Thế nhân tiền huy đao đồ hùng chiến thiên khiển,
Khước đồi thán nhân sinh nhược chỉ như sơ kiến.
Tiền trần đích thần,
Kim thế đích thệ,
Thường nhiên hận thiên đoạt ngã nhất vạn niên.
Vạn cổ tịch liêu, bi thương hoán khởi liễu hồi ức chẩm ma tiềm.
Tầm tầm mịch mịch, độc thủ không thành vọng xuyên tư niệm thành kiển.
Tố nhan dĩ tố,
Tâm nguyện vị viên,
Vạn niên thủ hậu chung vị kiến đắc nhất diện.
Thiên ngôn vạn ngữ, tối chung chỉ năng vô ngữ. Tình tố di mạn tâm để, khước hoán bất hồi bất kinh ý đích hồi ức…
Nhật niệm dạ niệm, kết quả đoạn liễu tư niệm. Tiên huyết hoạt lạc chỉ tiêm, khước thống khổ tại na phá toái đích tố nhan.
Hoảng nhiên gian, thị thuỳ đích lệ thủy tán lạc thiên địa tinh huy điểm điểm.
Tái hồi thủ, thiên lộ mang mang chinh chiến nhất sinh tình đoạn sinh tử gian.
Tu ngã chiến kiếm, sinh tiêu niểu niểu độc tự huyết tát cửu trùng thiên.
Mịch nhĩ dung nhan, lê hoa đái vũ thích thích dung nhan tố khinh oán.
Tiền thế ân oán kim thế duyên,
Hữu tâm chinh chiến hận nan miên.
Đãi đáo âm dương nghịch loạn thời,
Dĩ ngã ma huyết nhiễm thanh thiên.
Ảnh về Thần Nam
Trên đây là những thông tin chi tiết về “Thần Nam | Tiểu sử nam chính truyện Thần Mộ”, trong thư mục “Nhân Vật“. Hãy theo dõi Thư Viện Anime để đọc thêm nhiều thông tin phim truyện hấp dẫn trong thời gian tới nhé!
Nguồn tham khảo:
- 辰南 – Baike.Baidu.com, https://baike.baidu.com/item/%E8%BE%B0%E5%8D%97/7260984, 06/2/2024.