Only Yesterday (Chỉ còn là hôm qua) là một câu chuyện bình thường trong bối cảnh bình thường với một nhân vật chính không quá thú vị, giống như bạn, mà cũng giống như tôi. Những điều nhỏ nhặt, dường như không quan trọng đối với người lớn nhưng nó lại hun đúc nên nhận thức của một đứa trẻ, hình thành nên tính cách của nó.Các sự kiện không ai để ý và không ai nhớ rõ ràng, nhưng cũng không ai thực sự quên được.
Và nó lại là một tác phẩm xuất sắc khác của Studio Ghibli, dựa trên manga cùng tên của Okamoto Hotaru và Tone Yuko. Tác phẩm kể về câu chuyện của một cô gái khám phá bản thân thông qua việc tái khám phá.
Tóm Tắt Anime Only Yesterday
Phim kể về một người phụ nữ 27 tuổi Taeko, một phụ nữ độc thân làm việc ở Tokyo năm 1982. Cô ấy đang có một kỳ nghỉ 10 ngày ở vùng nông thôn Nhật Bản để giúp gia đình chồng của chị gái thu hoạch hoa rum.
Trên chuyến tàu ở đó, cô kể lại khi bản thân học lớp năm, khi lần đầu tiên cô cảm thấy khao khát muốn được rời Tokyo để đi nghỉ ở một nơi mới.
Năm 1982, Taeko đến làng quê của anh rể, cô gặp anh họ Toshio, một chàng nông dân đẹp trai bị thu hút bởi sở thích của cô đối với cuộc sống đồng quê.
Thông qua những đoạn hồi tưởng kéo dài, Taeko hồi tưởng và suy ngẫm về cách mà những hy vọng và thất vọng thời thơ ấu đã ảnh hưởng đến con người cô ấy như thế nào.
Những Điểm Sáng Của Only Yesterday
Cảnh ăn dứa
Tôi nghĩ lần đầu tiên khi xem đến cảnh này, trong lòng mỗi người Việt Nam sẽ cảm thấy cực kỳ tự hào vì đang xem phim Nhật mà lại nhắc đến đặc sản nước mình.
Tôi còn cười ngoác cả miệng vì vào thời điểm đó, người Nhật còn không biết ăn quả dứa như thế nào. Ở những phân cảnh cực kỳ đời thường này, bạn sẽ thấy một phiên bản đâu đó của mình qua lời kể của Taeko, sự háo hức với một đồ ăn mới, cả nhà quây quần vào một quả dứa bàn luận về các loại hoa quả nhiệt đới, rồi tự hỏi sao lại có thứ quả kỳ quặc như thế, làm sao bổ ra, và kết quả là họ thậm chí còn chẳng gọt theo cách chúng ta đang làm cơ…
1991, 30 năm trước, một cô gái không lựa chọn cuộc sống theo số đông?
Only Yesterday – Chỉ còn là hôm qua chắc chắn là lời tri ân cho những ước mơ của tuổi trẻ và cả những thất vọng thời còn trẻ của cô gái, những thất vọng đã đi theo suốt những bước trưởng thành của một người phụ nữ.
Hồi tưởng của Taeko thú vị hơn nhiều so với cuộc sống hiện tại của cô, bao gồm việc đi đến trang trại của gia đình anh rể cô và giúp thu hoạch cây rum.
Khi cô học lớp năm, trải qua những xáo trộn và những nỗi niềm chỉ mình mình biết của tuổi dậy thì: tình cảm, tình bạn và cả các vấn đề ở trường học.
Việc phải đấu tranh với toán học, sự ganh đua của chị em… Cô ấy luyện tập hàng giờ để nói một câu thoại trong vở kịch ở trường và kể cả việc bị bố cô ấy ngăn cấm cô ấy nhận một vai diễn được giao ở trường đại học nữa.
Các tình tiết riêng lẻ tưởng chừng như không hề đặc sắc, nhưng khi đặt vào cùng nhau, nó lại tạo nên nghệ thuật của sự bố trí.
Ghibli luôn như vậy, luôn khiến chúng ta liên kết cuộc đời mình vào phim, để rồi tự phát hiện thấy bản thân mình, một cách thú vị ở trong đó.
Sự hồi tưởng liên tục có thể gây mệt mỏi cho người theo dõi, nhưng có lẽ trong Chỉ ngày hôm qua, sự phản chiếu lại là một phương tiện hoàn hảo để đưa Taeko tiến tới tương lai của cô ấy.
Khi trưởng thành, Taeko có vẻ hạnh phúc nhưng vẫn lặng lẽ đối mặt với những nỗi đau trong quá khứ của mình. Tuy nhiên, khi quay trở lại nông thôn, cô ấy tỏa sáng.
Bộ phim đã vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp, nhưng cũng đầy hiện thực về việc một phụ nữ Nhật Bản độc thân đã gặp khó khăn như thế nào khi tìm ra con đường riêng cho mình vào đầu những năm 80.
Tuy nhiên, vào thời điểm chẳng ai ngờ tới, tình yêu và hạnh phúc đều có thể nở hoa ở những phút giây bạn ít trông chờ nhất.
Kết Phim Only Yesterday
Tôi không còn nhớ tại sao khi được mẹ dẫn đi chợ ở cái độ tuổi 5, 6, bản thân mình nhất định phải đứng trước cái áo mình yêu thích không chịu rời đi cho đến khi mẹ mua cho tôi mới thôi?
Hay những lúc tôi nhất định phải tranh giành so cái bánh với chị, dù hai cái có kích thước như nhau. Nhưng tôi nhớ những sợ sệt của mình trong suốt quãng đời tuổi thơ, ở cái tuổi tò mò với thế giới đó, tôi bắt đầu khám phá, rón rén những ngón chân đầu tiên vào thế giới lớn, háo hức, run sợ và cả cô đơn…
Tôi cứ tưởng bản thân mình chỉ cùng nhớ lại mình với nhân vật chính thôi. Nhưng khi đi sâu hơn vào bộ phim hoạt hình này tôi mới hiểu, hồi tưởng về thời thơ ấu không thực sự là hồi tưởng về những gì đã bỏ lỡ, sự ớn lạnh về những gì đã xảy ra, mà còn là hồi tưởng cả về sự ấm áp nữa.
Bộ phim phần nào cũng gợi ý những gì đã xảy ra trong suốt thời thơ ấu đã hình thành nên một cô gái Taeko bây giờ. Thực ra cô ấy vẫn luôn là cô ấy, nhưng sự tác động của thời gian giữa việc bạn là ai và những gì bạn gặp phải sẽ hình thành nên cuộc sống của bạn.
Có lẽ cũng có lúc bạn sẽ nói “đáng lẽ là đã khác đi rồi”, nhưng mà bạn hiểu rõ, nó sẽ chẳng thể khác đi, vì bạn là bạn, bạn ở thời điểm đó, bạn chắc chắn sẽ cư xử như vậy. Thế mới là bạn.
Vậy, Only Yesterday – Chỉ còn là hôm qua đã kết thúc như thế nào? Cô gái nhỏ như bao chúng ta lúc nhỏ, sẽ có cái kết như thế nào? Chà, bạn phải tự mình tìm hiểu thôi.